Mình là Trung Anh, học sinh lớp 12A – THPT CNN. Trước khi tham gia lớp College Application & Strategies thì mình có biết tới Summit và theo học lớp SAT Intensive thông qua sự giới thiệu của 1 người bạn. Những ấn tượng đầu tiên về phong cách Summit, những giờ học với anh Myo và cơ hội tiếp xúc với chị Hoa trong khi tổ chức CNN Idol + Prom khiến mình không ngần ngại gì khi đăng kí vào lớp SEMU tháng 6 đó cả.
Xin lỗi chị Hoa ạ hôm nay em mới đọc lại Ninja Loạn Thị và thấy việc apply rất giống trong cuộc thi đường trường với cả trường đào tạo ninja của 3 bạn ninja lớp 1 tuổi trẻ tài không cao lắm trong truyện. Cả 2 đều cần mưu đồ tính kế suy nghĩ các loại rất lung, lại còn phải trông thiên thời – địa lợi – nhân hòa dù cái này cũng còn tùy số của từng người. Em xin được tự nhận không có thiên thời địa lợi cho lắm. Bắt đầu biết đến và tham gia lớp SAT của anh Myo vào tháng 3, chưa SAT, chưa TOEFL, GPA thường thường, 1 cái resume cũng thường thường, lúc viết email xin vào lớp SEMU mình sợ kinh khủng là chị Hoa sẽ cười vào mặt mình. Thời điểm đấy khá là khủng hoảng vì vừa lo thi học kì vừa lo làm mock test của anh Myo vừa lo tô điểm thêm thắt ECA vừa lo thi SAT. Tuy nhiên vì thầy Hiệu trưởng Okawa siêu ninja đã dạy các học trò là thiên thời địa lợi tốt cũng không bằng Nhân Hòa nên mình xin được kể ra vài lý do tại sao ở Summit lại có cái nhân hòa để bù lại tất:
- Chị Hoa: xin phép được không nhắc tới những thành tích và kinh nghiệm của chị, vì ấn tượng chị để lại trong mình còn hơn thế rất nhiều. Biết tới chị qua 1 người bạn và qua việc Summit tài trợ cho event CNN Idol + prom, chỉ qua 1, 2 lần nói chuyện ngắn ngủi và vài cái email nhưng mãi tới tháng 6 chị vẫn nhớ trường hợp của mình và rất quan tâm. Cho đến tận đợt mùa thu, lớp SEMU có hàng chục bạn chị Hoa vẫn nhớ mức contribute, khả năng tài chính cũng như stats của mình để email riêng tạo điều kiện hết mức cho mình tham gia lớp. Mới đầu nghe chị Hoa là CEO Summit thì thấy cũng hơn “rợn” nhưng chị không gây cảm giác xa cách/ đáng sợ/ mà chị rất ciu và rất teen, thích chụp ảnh và tổ chức tụ tập ăn chơi nhảy múa. Có thể tóm gọn mức độ ảnh hưởng và sự toàn năng của chị Hoa bằng câu nhận xét của 1 người bạn cùng lớp ở CNN của mình, người chưa bao giờ gặp chị/ bén mảng đến Summit/ không apply: “Sao chị Hoa kiểu xuất hiện trong mọi câu chuyện của bọn mình.” Suốt cả học kì I lớp 12 trong quá trình apply, trong câu chuyện nào dù là học hành hay chơi bời sẽ có đứa “À mà chị Hoa bảo…” , “Mày đã gửi chị Hoa cái abcxyz chưa?”…
- Chị Linh: tới tháng 9 chị Linh mới về Summit và em xin lỗi lúc đầu nghe chị Hoa giới thiệu em cũng sợ chị lắm ạ nhưng xong nghĩ đã là bạn thân của chị Hoa thì chắc chị cũng teen như chị Hoa thôi hihoheha. Sau này vào giai đoạn nước rút viết bài cho đợt ED I rồi thì mình vừa thấy sợ vừa thấy có lỗi với chị Linh vì từ resume, cho đến các bài luận ngắn cho các trường đều là chị Linh sửa cho mình, lần nào nhận email feedback của chị cũng phải tự lên tinh thần 1 phút trước khi mở vì bài nào của mình cũng toe toét dấu đỏ về cách trình bày cho đến cách dùng từ và nội dung. Thấy có lỗi vì mình viết gì cũng tệ đã đành chị Linh còn phải đọc tất sửa tất, mỗi bài lại còn mấy ver liền. Mình thực sự rất xin lỗi và cảm ơn chị Linh, vì chị là người đã giúp mình hoàn thiện 1 phần lớn và rất quan trọng trong bộ hồ sơ, cũng như cách làm việc từ đặt tên cho file… (thời gian đã chứng minh chị cũng ciu y hệt chị Hoa)
- Anh Myo: theo như những gì viết trên web giới thiệu về anh Myo bạn sẽ nghĩ anh ý siêu hàn lâm và antisocial, đúng thế, nhưng bạn sẽ ngã ngửa khi thấy Myo có dịp nói/ viết những câu rất troll (and mocking also) Myo rất nghiêm túc và sẽ cho bạn rất nhiều BTVN và sẽ kiểm tra bằng hết, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ bất lực khi cả lớp kêu ca viện đủ thứ cớ có thể viện. Bạn sẽ được ăn trong giờ nghỉ giải lao và kể cả khi không có gì ăn/ ăn rồi nhưng chưa thỏa mãn bạn có thể biểu tình và anh Myo sẽ đi nổ popcorn và có lần lớp mình còn đòi uống (và đã uống hết) toàn bộ số lon cafe còn lại của anh ý. (Hình như có lúc) lớp troll và chèn ép Myo (hơi nhiều bằng cách nhất quyết trả lời lại anh ý bằng tiếng Việt) nhưng trong 1 khóa học căng thẳng nặng nề như thế bạn sẽ thấy nó thú vị và vui vẻ hơn rất n lần. Anh Myo sẵn sàng dành rất nhiều công sức để giúp bạn có 1 bài luận tốt nhất (kể cả khi thiếu ngủ thiếu cả thời gian cắt tóc). Anh ý có thể chê tả tơi bài viết của bạn sau khi bắt bạn viết đi viết lại n lần nhưng cũng động viên bảo đừng panic và có thể đột nhiên có những hành động rất buồn cười như mở Youtube xem bằng được 1 bài hát của nhóm nhạc có hình được cài làm desktop background của bạn… đấy sẽ là điểm sáng trong ngày khi bạn có thể hiếm hoi cười như điên trong lúc đau khổ ngụp lặn sát deadline.
- Tất cả mọi người còn lại: từ chị lễ tân cho đến các chị ở văn phòng cho đến các anh chị đã apply thành công và chính những người bạn cùng lớp SEMU. Các chị thì lúc nào cũng nhẹ nhàng nhiệt tình cho dù bạn xuống mượn lap xin giấy hay in 1 đống bài hay hỏi giờ để ghi vào tờ check in… Các bạn lớp app thì dù khác trường, khác lớp, không quen nhưng luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau, buôn chuyện, bảo ban nhau từ điền từng câu một trong Commonapp cho đến đóng gói hồ sơ rồi chuyển phát nhanh ở đâu rẻ, ở đâu tốt… Có lần 10 rưỡi tối học xong đi lấy xe mới phát hiện không mang xu nào trong người 1 bạn đã trả hộ mình ngay dù chưa bao giờ nói chuyện. Hic, ở Summit ai cũng dễ thương.
Có trải qua rồi mới thấm được câu “Summit không phải là lớp học. Summit là gia đình” mà 1 chị khóa SEMU trước đã viết. Summit đã đồng hành và giúp mình vượt qua quá trình apply, cũng chính Summit đã làm cho quá trình nộp hồ sơ đau khổ trở nên đáng nhớ và có ý nghĩa đặc biệt hơn rất nhiều. Liệu có được mấy nơi, sau 1 khóa học, có thể mang lại cho bạn 1 gia đình với những người anh, người chị, người bạn thân thiết như thế?