Nguyễn Phương Hoa, 12 Nga THPT Chuyên Hà Nội – Amsterdam, ED2 Mount Holyoke College (#38 LAC): HB $142,000/ 4 năm
Quá trình apply đã giúp mình trưởng thành hơn rất nhiều. Với sự giúp đỡ của các anh chị vô cùng hiểu biết, chuyên nghiệp và tâm huyết ở Summit, mình đã tìm ra cách để đem con người mình đến với Admissions Committee.
So với các bạn khác thì điểm thi SAT của mình không cao, vì thế mình đã khá lo lắng và chỉ còn cách cố gắng tập trung làm nổi bật những điểm mạnh của bản thân trong hồ sơ. Thời gian viết bài Personal Statement có lẽ là thời gian đầu óc căng như dây đàn nhất, vừa phải thi SAT và TOEFL, vừa phải nghĩ ý tưởng rồi viết đủ các draft. Mãi tới một tháng trước deadline ED1 mình mới hoàn thiện được bài PS, tính ra mất khoảng 4 tháng ròng rã chỉ để viết PS. Vì vậy, mình nghĩ các em năm sau rất nên bắt đầu sớm, sớm hẳn 1 năm trước apply là mùa xuân ý! Khi tập viết PS cũng là luyện viết và tư duy, để sang Mỹ cũng dễ dàng. Không nên nghĩ mình sẽ nhờ người viết hộ hoặc viết vài ngày 1 vài tuần trước apply cho nó có.
Những lần ý tưởng trẻ con lố bịch thì đúng là không kể xiết. Nhưng thích nhất là ngồi học theo nhóm với các bạn trong lớp, mọi người đc nghe và đóng góp lẫn nhau, hay nghe các anh chị kể về những ý tưởng hay và dở của các khoá apply đi trước. Hồi đó còn có hình thức đôi bạn cùng tiến rất vui =)), thậm chí đã có couple semu (nhưng không chịu nhận) nhờ hình thức này ;;).Lúc đầu nghĩ về PS mình đã nghĩ tới sẽ viết liên quan đến âm nhạc. Nhưng rồi sau một bài buổi trên lớp mình nhận ra viết về các thứ yêu thích nghệ thuật chung chung là rất dễ trùng nhau, vì mình biết nhiều bạn trong lớp cũng có hát, chơi nhạc cụ và viết nhiều về đam mê nghệ thuật. Thế rồi một hôm vu vơ kể chuyện thì bỗng nhiên tìm ra một ý tưởng nhỏ nhưng không hề nhỏ sau sự bão não cùng Summit và rồi ý tưởng nhỏ ấy lại giúp làm nổi bật và thổi luồng gió mới cho ý tưởng cũ kĩ về âm nhạc kia. Nó thực sự đã làm bài PS của mình sống động và sâu sắc hơn rất nhiều.Viết PS là thời gian mình nhìn lại và hiểu rõ được mình là người như thế nào. Mình tự hào vì PS chính là những điều chân thật nhất về bản thân, là những gì mình thực sự đam mê và theo đuổi.
Apply là khi mình không chỉ cần biết bản thân ra sao mà còn là quan tâm những “đối thủ” khác như thế nào. Việc chọn trường là minh chứng rõ ràng cho điều ấy. Bây giờ mọi người đều có điểm cao. năng nổ cả, tham gia nhiều hoạt động, nhưng rất dễ giống nhau và tìm ra sự khác biệt cho mình nhiều khi là rất khó. Những bạn đó thì lại hay thích app cùng trường nên cạnh tranh vô cùng nguy hiểm:(. Summit đã giúp mình có một cái nhìn bao quát về các trường đại học, để biết được nơi nào là phù hợp với mình nhất và cân đối về mặt “cạnh tranh”. Và thế là tất cả các bạn trong lớp cũng đoàn kết giúp đỡ nhau và đã dắt tay nhau vào được những trường ưng ý xD với gần 20 bạn thành công trong ED1 và đã có thêm 4 bạn đc nhân ED2 sớm, trong đó có mình!
Nộp hồ sơ xong là thời gian đợi chờ kết quả hồi hộp đau tim run lẩy bẩy. Mình được chị Hoa hướng dẫn để nộp vừa ED1, EA và cũng nộp đc khá khá trường nên đã được nếm trải các cung bậc , nhận có, từ chối có, thiếu mỗi khoản danh sách chờ . Rồi thì cũng đc thử sức phỏng vấn với alumni của trường và được thầy cô tập luyện cho kỹ lưỡng. Trường ED1 của mình có rất nhiều bạn giỏi, mình ko đc nhận nhưng lại đc EA và đủ aid luôn nên cũng vững tâm. Sau 1 tháng bị từ chối ED1, lại có kq Moho, thật là thở phào nhẹ nhõm.
Buồn, vui, mệt mỏi, căng thẳng, áp lực, bất ngờ, bàng hoàng, bối rối, tiếc nuối, thất vọng rồi vỡ oà hẳn là chưa đủ nói hết những cảm xúc của mình về việc apply, nhưng mình vô cùng hài lòng với kết quả mình nhận được. Em xin lỗi (do thỉnh thoảng còn để các anh chị nhắc nhở giục giã!) và cảm ơn các anh chị Summit đặc biệt là chị Linh, chị Hoa và nhất là anh Myo đã đồng hành trong suốt thời gian quyết định tương lai của em bốn năm phía trước! <33333333