Phạm Hồng Nhật, Anh2 Ams, học viên lớp SAT và Chiến lược apply, học bổng $180,000 ĐH Trinity College (#36LAC)
Quá trình apply, gắn bó với các anh chị, các bạn SEMU ở Summit đã thay đổi bản thân mình rất nhiều. Nó không chỉ quyết địnhcon đường 4 năm tới mình sẽ đi mà còn giúp mình trưởng thành hơn trong suy nghĩ, tính cách. Và kết quả ED1 mình đạt được hôm nay là có sự hướng dẫn và giúp đỡ tâm huyết của chị Hoa, anh Myo, chị Linh, anh Kuba và các thầy cô ở Summit.
Từ những buổi học đầu tiên, bọn mình chia thành các nhóm nhỏ, được đọc và nhận xét các anecdotes của các bạn. Từ những nhận xét riêng, tỉ mỉ cho từng học sinh, anh chị lại rút ra những điều cần lưu ý cho cả nhóm và cả lớp. Rồi bọn mình được tham khảo các bài viết, tài liệu của các anh chị đi trước và cả các bài báo hay thơ. Cách học này khiến mìnhtiếp thu khá nhanh. Nhưng nếu tiến độ “sản xuất” resume và các application materials khác khá ổn định thì về khoản essays mình gần như giậm chân tại chỗ. Có một khoảng thời gian mình khá stressed vì không nghĩ ra được một ý tưởng hoàn thiện nào cho bài Personal Statement. Chị Hoa, chị Linh biết được đã gặp riêng mình và “ổn định lại tinh thần”. Ý tưởng cuối cùng về một hoạt động ngoại khóa mình tham gia được anh chị góp ý có cốt truyện đơn giản nhưng chân thành, hiệu quả lại là bài mình rất tâm đắc. Nhờ các anh chị, mình và các bạn trong lớp đã tìm ra những ý tưởng hay nhưng bản thân bọn mình lại bỏ quá vì nghĩ nó chưa đủ cao siêu, hay ho!!
Ở Summit, mình ấn tượng nhất với cường độ làm việc và sự tận tâm của các anh chị, từ những buổi gặp riêng, inbox messages trên facebook lúc 1, 2h sáng, hay tag tên từng bạn một vào các note nhắc nhở… Anh chị nhớ rõ và hiểu tiến độ, khả năng của từng học sinh như những đứa em của mình và luôn tạo cơ hội, sự quan tâm công bằng cho tất cả. Xen những thông báo dày đặc, rất “serious” về deadline nộp bài, thông tin về trường hay chú ý về tài chính là những lời động viên, câu chuyện đùa của các anh chị giúp bọn mình thư giãn và bớt căng thẳng hơn. Và bài học mình nhận được không chỉ là về cách viết essays, chọn trường, hoạt động ngoại khóa… mà còn về cách suy nghĩ và ứng xử.
Kỉ niệm mà mình chắc chắn không bao giờ quên là vào deadline đầu tháng 12. Là một đứa vốn viết lách, nghĩ ngợi với “tiến độ chậm”, đến 11h trưa là hạn nộp hồ sơ rồi mà sáng sớm hôm đấy mình mới sửa xong draft essay và gửi cho anh Myo. Mình nghĩ sẽ dùng bài này để gửi cho trường luôn, vì theo quy định nộp muộn như thế mình sẽ không được sửa bài nữa. Khi biết được anh Myo đã phải hoãn nhiều kế hoạch để đọc bài và comment cho mình, thực sự mình cảm thẩy bản thân vô trách nhiệm và có lỗi, để ảnh hưởng đến nhiều người. Lời nhắc nhở của chị Hoa cũng là điều mình tự nhủ “Phải thay đổi!”.
Mình là một con bé khá rụt rè, lại hay lo lắng vớ vẩn, theo chị Hoa thì “đúng là kiểu người Việt Nam :P”. Chính những comments chi tiết của anh chị trong từng bài viết đã giúp mình lấy lại tự tin, nhìn sâu hơn và thấy nhiều cái hay ho ở bản thân. Từ những ý tưởng ngây ngô thiếu chiều sâu ban đầu, dần dần mình cũng nhận được những lời khen “Em viết ổn đấy chứ”, “Cứ thế phát huy nhé”
Mình đến Summit với một profile không có gì nổi bật: điểm số tạm ổn, hoạt động bình thường, không có giải gì và cũng chẳng có đam mê, tài năng gì đặc biệt. Trinity hồi đầu chỉ là dream school của mình, và mình cũng từng băn khoăn có nên apply ED1 không vì hàng năm trường có rất nhiều applicants từ Việt Nam, và mình biết nhiều bạn rất giỏi. Chị Hoa vẫn kiên định bảo mình tìm hiểu về trường, giải thích về các lựa chọn khác của mình. Từng bước hoàn thiện hồ sơ, mình dần thấy bản thân hợp với trường và dần lấy lại tự tin. Thư acceptance từ Trinity là một minh chứng cho sự đúng đắn trong phân tích của anh chị. Mình thấy khi apply, cái khó nhất là chọn trường hợp với mình: chọn cao quá, apply vào những quá sức và rồi bị từ chối và ko còn cơ hội “làm lại” hay nộp những trường dưới sức mình để rồi nuối tiếc đều là vấn đề. Chị Hoa đã dạy cho chúng mình biết tự tin nhưng không tự kiêu, không chủ quan. Cùng thời gian nhận đc kết quả ED, mình cũng được nhận vào các trường EA/rolling, đây là cảm giác rất tuyệt vời, và khiến mình có thêm sự tin.
Quá trình apply cũng là lúc mình gặp được một tập thể SEMU rất tuyệt vời. Mọi người giúp đỡ nhau cùng ngồi lại điền form mẫu và giải đáp thắc mắc cho nhau về mọi thứ trên trời dưới biển. Mình và các bạn apply cùng trường EA hay cả ED vẫn thường xuyên hỏi han nhau về thủ tục apply, rồi bảo nhau những thông báo của adcom trường, vui vẻ nói chuyện vì biết ai cũng có thế mạnh riêng, và cơ hội chia đều cho tất cả. Không khí trong lớp căng thẳng mà thoải mái; bên cạnh những lúc vật vờ ôm laptop chữa essays, nghe nhận xét từ anh chị là buổi ăn uống, liên hoan, cười đùa vui vẻ. Nhìn các anh chị SEMU đã sang Mỹ hàng năm vẫn gặp mặt, đi chơi, mình tin rằng SEMU sẽ gắn bó lâu dài.
Kết quả ED1 mình nhận được là cố gắng của bản thân, của gia đình, một phần may mắn, mà đặc biệt còn nhờ sự tâm huyết giúp đỡ của chị Hoa, chị Linh, anh Myo, thầy Kuba và các anh chị ở Summit. Summit với mình không chỉ là một lớp học, là “tour guide” của mình trên con đường tới Mỹ, mà hơn tất cả, Summit là một gia đình!