Còn nhớ giờ này năm ngoái, tôi còn là con bé chỉ biết há hốc mồm ngạc nhiên khi biết tin anh này chị nọ được vào truờng đại học của Mỹ. Giấc mơ Mỹ tưởng chừng là xa vời với một cô bé mới tập tọe apply, vậy mà giờ đây, tôi đang cầm trong tay giấy nhập học của ngôi truờng đại học tôi hằng mơ ước, Macalester College. Phải cảm ơn Summit, anh Myo, chị Hoa, chị Linh, những anh hùng đã giúp tôi hiện thực hóa ước mơ của mình. Tôi rất thích lớp học SEMU. Với tôi, đó không phải là lớp học, SEMU là một gia đình, nơi mà tôi cùng các bạn ôn lại những trải nghiệm để nhào nặn lên PS, chân dung của cuộc đời mình. Tôi không thể nào quên hồi mới vào lớp, có lần tôi bị stuck ý tưởng, chị Linh gợi ý tận tình, hỏi han kĩ lưỡng về từng giai đoạn trong cuộc đời tôi. Sự quan tâm của chị truyền cho tôi cảm hứng sáng tạo, tôi bỗng nhớ ra nhiều câu chuyện thú vị về bản than mình. Cứ dần dần như vậy, tôi góp nhặt những mẩu chuyện đó, gột nên một chân dung hoàn chỉnh mà tôi rất tâm đắc trong PS.
Những ngày đầu tập tành viết PS, tôi dài dòng, lan man, nhiều khi viết kín đặc cả 2 trang giấy A4 trong khi essay yêu cầu chỉ 500 chữ. Thầy Myo đọc và thẳng thắn góp ý, có nhiều khi cắt 3/4 bài của tôi. Mới đầu tôi cũng cảm thấy tủi lắm khi “đứa con tinh thần” bị cắt đầu cắt đuôi, nhưng càng về sau, khi đọc lại những essay non nớt ban đầu, tôi mới thấm thía được công lao của thầy Myo. Thầy đã giúp tôi tiết kiệm được biết bao nhiêu thời gian và công sức khi góp ý giúp tôi bỏ bớt những ý rườm rà, không khả thi. Một điểm tôi thích nữa ở thầy Myo là thầy công bằng và tận tụy với tất cả học sinh. Nhiều lúc nửa đêm mình nghĩ ra ý tưởng gì cũng ngồi dậy mở ipod viết đôi dòng tóm tắt cho Myo, vì mình biết thầy luôn quan tâm và đưa ra những lời góp ý chân thành nhất để mình tiến bộ. Chị Hoa thì lại như người chị cả trong gia đình, cũng như là mama tổng quản, người đảm nhiệm vai trò hò hét trong Summit. Đầu tiên tôi cũng lười, viết bài muộn deadline, nhưng nhờ những email động viên cố gắng hăng say học tập của chị Hoa mà tôi có động lực viết bài. Ngoài ra cũng vì sợ phần bị phạt nữa hehe. Chị Hoa cũng có một vốn kiến thức phong phú về các truờng, là người luôn đưa ra những lời khuyên hữu ích về trường đại học ở US. Nhờ có chị giới thiệu và động viên, tôi mới có đủ can đảm để apply vào Mac, ngôi trường tưởng chừng như xa vời với tôi. Cảm ơn chị rất nhiều!
Qua quá trình học ở Summit, tôi thấy mình trưởng thành lên rất nhiều, không chỉ khả năng viết luận mà còn kĩ năng làm việc nhóm hay làm việc kỉ luật. Ngay từ cách đặt file name các chị cũng dặn dò cẩn thận. Cảm ơn SEMU đã dạy tôi nhiều điều! Hơn nữa, tôi còn gặp được những nguời bạn tốt có cùng chí hướng. Tôi sẽ không bao giờ quên quãng thời gian apply gắn bó cùng SUMMIT.