Nguyễn Phương Nguyên (Myla), chuyên Trung- Anh Ams, 1 trong những học sinh đầu tiên của Summit từ năm 2010, được nhận vào ĐH Southern California (#24 NU), Penn State (#46), American University (#77)
Mình không phải là 1 người xuất sắc với điểm SAT hay Toefl cao ngất, không phải là 1 người nổi bật với những tài năng đặc biệt, chỉ là 1 người muốn thể hiện đúng cá tính và con người mình nhất trong hồ sơ apply, mong được vào 1 trường phù hợp với bản thân nhất. Có những ngày nghĩ nát óc PS vẫn chỉ là 1 vecto vô hướng, nhưng chỉ cần 2 tiếng ngồi phân tích các câu hỏi về bản thân với Myo là tòi ngay ra 1 topic! Có những đêm thao thức ngụp lặn trong đống essay mãi không hoàn chỉnh, 2h sáng nhìn lên gmail thấy nick ‘Myo Min’ vẫn sáng – thầy cũng đang phải thức để chữa bài cho học sinh, mình cũng phải cố gắng lên! Mỗi lần đi thi SAT, Toefl, không chỉ là thi cho bản thân mà còn vì không muốn phụ lòng chị Hoa, thầy Myo, tutor anh Văn Linh, chị Diệp, anh VH đã mất bao công dạy dỗ. Khi lá thư reject ED1 phấp phới trước mắt, facebook ngập lời chúc mừng bạn bè, mình ngồi lặng lẽ bỗng nhận được email Myo: “Hey you! How are you holding up?”, bèn bật khóc vì rất nhiều cảm xúc đan xen, nhưng quan trọng là, khóc xong rồi thì thôi, đứng lên chiến đấu tiếp. Inbox facebook suốt quá trình apply vẫn luôn nhận rất nhiều mes từ chị Diệp anh Văn Linh, 2 tutors rất rất đáng iu dù cách xa nửa vòng trái đất vẫn hàng ngày hỏi thăm và giúp đỡ tutee hết mình. Gần 1 năm chiến đấu đã qua đi, kết quả đã có, đôi khi mình vẫn hay nhớ những đêm hè ngồi trước cửa Summit sau khi học SAT xong nghĩ về tương lai không biết mình sẽ end up nơi nào, những ngày booth camp năng suất mà bộn bề lo toan, những hôm tới finalize xong lại được ăn kem cá ngay cạnh Summit hóng gió hồ, tự dưng thấy tràn trề niềm tin. Kết quả dù ngọt ngào hay cay đắng, thì apply vẫn là 1 hành trình mà mỗi khi nhìn lại, mình mỉm cười vì bản thân đã cố hết sức, và bởi Summit – là 1 phần trong đó.