Điều đầu tiên mà mình muốn nói là nếu không có sự dìu dắt tận tình của chị Hoa và anh Myo, thì chắc mình đã không được vào một môi trường học tập tốt đến thế ở Mỹ. Mình là người xuất phát muộn hơn so với mọi người và lại còn bị một số những sai lầm về việc apply sang Mỹ. Hồi tháng 7, mình cứ chỉ tập trung vào SAT, SAT II vì mình nghĩ SAT là thứ quan trọng nhất. Mình cứ giữ điểm TOEFL 89 mình thi hồi lớp 9, lười không thi lại vì nghĩ là TOEFL chỉ là điểm điều kiện, trên 80 là được rồi. May mắn thay, khi mình vào lớp apply, chị Hoa đã ngay lập tức khuyên mình thi TOEFL, hoàn thiện điểm SAT I thay vì tiếp tục chúi mũi vào SAT II môn Lý – môn mà một đứa chuyên anh như mình không hề có thế mạnh.
Khi vào lớp apply của Summit, mình lại gặp thêm nhiều các bạn nữa cùng apply, mà ai cũng đã từng hiểu sai hoặc làm sai một khâu nào đó trong quá trình apply (giống mình trước đây). Người thì quá ảo tưởng về hồ sơ của mình, người thì không phân biệt được ED1, ED2, EA, RD, người thì viết essay quá tệ. Tuy thế nhưng khi tất cả đàn “gà” ấy cùng đi học với nhau, được chị Hoa hướng dẫn và bọn mình còn sửa lỗi sai, phân tích giúp nhau nữa, mọi việc trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Mỗi ngày đi học, mình viết essay mang đến rồi tất cả chữa bài cùng nhau, có khi còn đi boot camp cả ngày rất vui vẻ nên dù phải tập trung học hành vất vả nhưng không lúc nào thấy mình bị mất tự tin hay cô độc cả. Summit tuyệt vời hơn các trung tâm khác ở chỗ Summit phát huy tối đa tính tự giác và khả năng của các bạn. Chị Hoa, chị Linh và anh Myo không làm hộ, viết hộ essay hay chuẩn bị hộ bất kỳ một khâu nào mà chỉ giám sát, hướng dẫn và giúp đỡ chúng mình. Theo quan điểm của mình, nếu bạn tự cố gắng viết essay, tự làm mọi thứ tối đa theo sức của bạn để apply thành công thì bạn mới có quyền tự hào khi đặt chân sang nước Mỹ. Vì thế mình ủng hộ cách làm của Summit là không nhận “apply hộ từ a đến z” như một số trung tâm khác. Và thực sự cách làm của Summit cũng là một phương pháp giúp bọn mình chuẩn bị tốt hơn cho college life và không tạo thói quen ỷ lại.
Lúc đầu khi mới đi học, bài viết nào của mình cũng bị “chê tơi tả”, viết quá dài dòng lan man, nhưng càng học lâu, khả năng viết của mình càng tiến bộ: những bài viết của mình đúng trọng tâm hơn, anh chị không phải sửa nhiều nữa và chị Hoa cũng khen ngợi. Bây giờ nhìn lại một năm qua, mình cảm thấy khả năng viết luận của mình đã tiến bộ rất nhiều nhờ có chị Hoa chị Linh và anh Myo. Mình rất cảm ơn anh chị trong suốt thời gian apply đã nhiệt tình giúp đỡ. Cá nhân mình thấy các anh chị đều rất dễ thương, dễ gần. Mình rất quý anh Myo, vì anh Myo rất hiền và nói chuyện rất hay, những lúc nghe giọng anh Myo phàn nàn đùa “Arggg”, “Grr” rất buồn cười. Chị Hoa thì thật sự hết sức dễ thương, với nụ cười như toả nắng, và lúc nào cũng phát huy “cute body language” tối đa khi chữa bài. Chị Linh thì như một người chị quan tâm chăm sóc, chị không bao giờ mắng bọn mình và thường hay ân cần hỏi thăm. Mình lo cho mình thôi mà còn cảm thấy rất phức tạp, vậy mà các anh chị còn phải lo cho cả 60 bạn, mỗi bạn hơn 10 trường. Những ngày sát hạn nộp ED, EA, các anh chị phải thức suốt đêm để chữa bài cho bọn mình. Chỉ có mấy ngày mà chị Hoa “nhỏ nhắn cute” trông gầy sọp hẳn đi, anh Myo thì có lẽ bận quá chẳng thấy xuất hiện, chị Linh trông cũng thoáng chút mệt mỏi. Mình rất biết ơn và khâm phục các anh chị vì đã dẫn dắt cả một đàn “gà” trong cả một thời gian dài. Em cảm ơn các anh chị vì đã là những người giúp đỡ nhiệt tình và sáng suốt nhất giúp chúng em vượt qua quãng thời gian apply đầy khó khăn.