Kiều Thúy An, 12Anh2 Ams, học sinh lớp SAT và Chiến lược viết luận và apply, học bổng $200,000/4 năm ĐH Smith (#20 LAC Mỹ)
Mình là Kiều Thúy An, học sinh lớp 12 Anh 2 trường THPT chuyên Hà Nội – Amsterdam. Mình biết đến Summit lần đầu tiên qua khi học lớp SAT Intensive do anh Myo trực tiếp giảng dạy .Hiểu biết, thân thiện, ân cần và sát sao là những từ đầu tiên bật ra trong đầu bất cứ học viên Summit nào khi được hỏi về trải nghiệm học tập ở đây. Nhưng đối với mình, ấn tượng mạnh mẽ nhất, khiến Summit khác tất cả các trung tâm khác là ở cách Summit dạy học viên của mình PHƯƠNG PHÁP HỌC. Trong suốt 11 năm đi học, đến tận lúc đó mình mới biết thế nào là phân tích một bài đọc chứ không phải chăm chăm đi tìm đáp án đúng! Nhờ có sự giúp đỡ và giảng dạy nhiệt tình của thầy Myo, lần đầu tiên mình biết thế nào là học tập đúng khoa học và vui vẻ rèn luyện kĩ năng đọc cũng như bí quyết tập trung.
Sau khi vật lộn với SAT, chặng đường Apply còn dài tít tắp và mình muốn chia sẻ để các bạn/ em năm sau có chuẩn bị kỹ, tốt nhất ngay từ đầu mùa xuân!!
“Làm dâu” trường nào?
Hồ sơ của mình là 1 ca khó với các anh chị, do đóng góp tài chính của gia đình mình chỉ bằng ½ mức trung bình các applicants ở Ams năm nay. Mình học trên lớp thì tốt, hoạt động cũng được, nhưng có ít giải thưởng cao và điểm SAT không hoàn hảo. Mình từ nhỏ vốn học thiên về tự nhiên, nên vào chuyên Anh2 nhưng nền tảng tiếng Anh vẫn không rất xuất sắc, lúc đầu điểm mình ko cao, học nâng cao và cố mãi nhoi lên đc 2200 – so với các bạn muốn vào nhóm top 20 thì chưa ăn thua gì! Chị Hoa phải suy đi tính lại hàng tháng trời xem trường nào có thể nhận và cho mình đủ tiền, rồi phút chót quyết định chọn Smith cho mình, vì Smith coi trọng hoạt động thành tích lãnh đạo, mà mình 12 năm làm lớp trưởng và cũng có nhiều hoạt động cộng đồng. Lúc đó mình cùng 2 bạn gái nữa cùng lớp Apply đều băn khoăn giữa Smith và Bryn Mawr. Nhưng dựa trên các hồ sơ và thông tin từ các anh chị học sinh cũ Summit đang học ở 2 trường này, suy đi tính lại chị Hoa chọn mình apply Smith, 2 bạn kia apply BM. Kết quả là 3 bọn mình là 3 người duy nhất được 2 trường chọn vào ED1 năm nay!!! Bọn mình đều đóng ít, rinh được gói tài chính to nhất của trường, và mừng nhất là ko tự giết lẫn nhau!! Summit nổi tiếng vì kinh nghiệm viết luận, nhưng mình thấy kinh nghiệm chọn trường và tài chính được “tôi luyện” hơn chục năm của chị Hoa còn quan trọng hơn nhiều! Bọn mình đã được dạy không uổng phí 1 cơ hội nào, vì ở ED1 cơ hội là cao gấp 100 lần cơ hội các vòng RD, do tỉ lệ chọi thấp hơn hẳn, nên không thế nhắm mặt chọn đại 1 trường mà xác suất được nhận chỉ 10-20%! Đến vòng RD các siêu nhân đều nhảy vào thì mình sẽ có nguy cơ lớn vào waiting list hoặc bị từ chối.
Viết luận – dở khóc dở cười!
May mắn hơn các bạn, là học sinh chuyên Anh ở Ams mình có cơ hội nói chuyện với các anh chị đã đi du học nên phần nào tâm lý đương đầu với các bài luận khó nhằn đã được chuẩn bị sẵn. Nhưng đến khi bản thân thật sự nhập cuộc mình mới thấy thấm! Cuộc đời mình tự nhiên trở nên vô cùng nhạt nhẽo! Hoạt động ngoại khóa tham gia nhiều thế, tâm huyết là thế bỗng tự nhiên giống hệt nhau, chả có gì đặc biệt. Não cảm giác như bị là phẳng, trí nhớ mất sạch.
Mình còn nhớ như in hình ảnh chị Hoa “cười mà như mếu” khi đọc những ý tưởng ngây ngô đầu tiên của mình. Hay hình ảnh cả lớp cười rần rần còn thầy Myo ngước nhìn mình “khóc không ra nước mắt” khi mình viết về trải nghiệm lần đầu đi mua que thử thai (mua hộ 1 cô thôi). Inbox facebook của mình với bạn cùng nhóm giờ xem lại chắc đầy nhóc những lời than vãn kêu khổ suốt những đêm thức chong chong nhìn màn hình máy tính trắng nghĩ ý tưởng. Thậm chí ý tưởng bị loại nhiều đến nỗi trong lớp còn cá với nhau xem hôm nay bài ai trụ lại lâu nhất, bài ai được chị Hoa, chị Linh, anh Myo đọc quá 5 phút! Có những hôm chán nản đến độ mình chỉ muốn nghỉ học ở nhà. Nghĩ thì nghĩ thế thôi chứ mình chưa nghỉ bất cứ buổi học nào, dù biết ý tưởng đem đến 90% là bị loại nhưng mình vẫn cố gắng viết. Các anh chị nghiêm khắc như vậy cũng chỉ muốn giúp mình tìm được ý tưởng độc đáo, thể hiện bản thân mình tốt nhất thôi. Mặc dù những ý tưởng ban đầu đều yểu mệnh là thế nhưng bao giờ các anh chị cũng tỉ mẩn nhận xét điểm được và chưa được của bài viết và động viên bọn mình tiếp tục chiến đấu!
Ngày cuối cùng của khóa học mùa hè cũng là ngày chị Linh duyệt ý tưởng của mình! Cái cảm giác sung sướng như nông dân được mùa đến tận bây giờ mình còn nhớ như in! Thế là mình đã có dấu tick đầu tiên trên cuộc hành trình đến nước Mỹ! Yayyy!!!
Sau chuỗi ngày chứng kiến các anh chị vò đầu bứt tai, giờ mình chuyển sang giai đoạn “ngắm” anh Myo tủm tỉm cười mỗi khi đọc bài mình (dù bài viết không có ý định gây hài). Anh hỏi han mình từng chút một, nhận xét kĩ lưỡng từng chi tiết để giúp mình sửa. Tính tỉ mỉ của anh phần nào ảnh hưởng đến mình. Sau này viết bài mình cẩn thận câu chữ hơn hẳn, bao giờ cũng tra từ điển cẩn thận trước khi dùng từ, vừa để dùng chính xác nghĩa của từ vừa để tránh lối miêu tả dài dòng của văn tiếng Việt. Việc bài của bọn mình được góp ý, sửa bởi thêm 1 dài 3 thầy cô tốt nghiệp Harvard và chị Hường tốt nghiệp Brown cũng khiến bọn mình tự tin nhiều, do đã có “ý kiến chuyên gia.”
Lại là vấn đề tài chính!
Với bao bạn, nhấn nút submit là xong. Còn mình thì hôm sau có kết quả hôm trước vẫn còn đang vật lộn để xin xỏ, làm đơn từ với trường! Đó là khoảng thời gian vô cùng căng thẳng, nghĩ lại mình vẫn còn rùng mình! Mình phải email qua lại với trường không biết bao nhiêu lần để bổ sung vì hồ sơ nhà mình có một số điểm đặc biệt khó khăn để chứng minh tài chính. Nếu lúc đó không có chị Hoa ở bên động viên và quân sư chỉ dẫn chắc mình đã sớm từ bỏ rồi. Chị cẩn thận hướng dẫn mình từ văn phong khi viết email sang cho trường đến các thủ tục, các khái niệm dễ nhầm khi bổ sung hồ sơ. Nhìn chị lo lắng mất ăn mất ngủ cho mình bao ngày trời, cái ý tưởng bỏ cuộc đã sớm chạy mất dép! 7h sáng hôm sau có kết quả thì 10h tối chị Hoa còn gọi điện cho mình hướng dẫn gửi email cuối cùng cho trường để chốt lại 1 vấn đề trường quan tâm. Căng thẳng không để đâu cho hết!
Sáng hôm sau, khi nhận tin trúng tuyển, sau khi hét ầm lên báo cho gia đình, người đầu tiên mình thông báo tin mừng là chị Hoa, anh Myo và chị Linh! Các anh chị là những người đã giúp đỡ cho mình rất nhiều, để mình thực hiện được ước mơ, trở thành a new Smithie Class of 2018 với học bổng $200,000/4 năm!
Mình sẽ join chị Hà Thu, 1 chị mình siêu ngưỡng mộ, cũng là hs Summit khóa trước! Hành trình của mình để đến Summit, rồi nhờ có Summit sắp tới lại được đáp máy bay tới Mỹ quả thực có rất nhiều cái duyên. Mình thật sự hạnh phúc và may mắn khi gặp được chị Linh, chị Hoa, anh Myo và trở thành 1 thành viên của gia đình SEMU!