Giống như đại học Vassar và Skidmore, Đại học Connecticut cũng đã chuyển đổi thành công từ Đại học nữ sinh sang trường dành cho cả nam và nữ. Thế mạnh của trường là Chuyên ngành Nhân loại học và nổi tiếng với các chương trình du học. Trường cũng không bắt buộc nộp điểm SAT.
Sinh viên ở đại học Connecticut coi trọng hình tượng linh vật của ngôi trường, con lạc đà – họ tự hào với việc tiếp thu và lưu trữ kiến thức. Việc sinh viên tự quản lí việc học được thể hiện qua các kì thi cuối khóa không có giám thị; thậm chí sinh viên có thể tự lên lịch thi bất kì lúc nào họ muốn. Nhờ vào quy tắc này mà sinh viên cảm thấy rất thoải mái khi để cửa mở và không cần khóa xe. “Điều làm đại học Connecticut vượt trội hơn các đại học khác chính là quy tắc tự quản lý việc học và sự tâm huyết của sinh viên với các nghiên cứu liên ngành,” một sinh viên năm ba nói.
Tọa lạc trên đỉnh một ngọn đồi, khuôn viên trường nằm gọn trong một khu vườn thực vật rộng 304 hecta với một ao lớn, các vùng đầm lầy, các khu rừng và những con đường lên núi. Đứng tại trường, một bên có thể nhìn ra sông Thames và bên kia nhìn ra bờ biển Long Island Sound. Những tòa nhà làm từ đá granite là một sự kết hợp giữa cấu trúc Gothic hiện đại, kiến trúc tân Gothic và tân cổ điển.
Đại học Connecticut được thành lập vào năm 1911 với tư cách là một Đại học cho nữ sinh viên, và từ đó trường đã tập trung nghiên cứu nghệ thuật khai phóng. Yêu cầu học thuật chung của trường nhắm đến việc phát triển bề rộng kiến thức, khả năng tư duy phản biện và việc nắm bắt được các kĩ năng cơ bản và các thói quen suy nghĩ cần thiết cho công việc sau này, tính gắn kết và sự phát triển bản thân. Để đạt được điều này, sinh viên được yêu cầu phải hoàn thành một chuỗi ít nhất 7 khóa học về Khoa học tự nhiên và xã hội, Nhân học và Nghệ thuật. Các lĩnh vực học thuật đương nhiên cũng được coi là trọng tâm. “Connecticut là một môi trường học thuật cạnh tranh lành mạnh, sinh viên thường xuyên cố gắng hết sức mình.” Các giáo sư “rất đam mê với việc giảng dạy” và “rất hào hứng khi tương tác với sinh viên,” một sinh viên năm cuối nói.
Khoa nhảy và nhạc kịch của Connecticut rất tuyệt vời. Những diễn viên, nhà sản xuất và nhân viên dựng cảnh triển vọng có thể làm việc với Học viện Nhà hát Eugene O’Neill – được đặt tên theo nhà viết kịch nổi tiếng nhất của New London. Các sinh viên chuyên ngành Hóa học có thể sử dụng sắc phổ khí và quang phổ kế hiện đại từ những ngày đầu tiên, và các sinh viên cũng nói rằng trường cung cấp rất nhiều chương trình chất lượng trong lĩnh vực sinh học và vật lí. Trung tâm Nghệ thuật và Công nghệ Ammerman cho phép sinh viên nghiên cứu mối liên hệ giữa Nghệ thuật với phạm trù Toán học và Khoa học máy tính. Các chuyên ngành nổi tiếng nhất là Kinh tế, Ngôn ngữ Anh, Quản lí chính quyền, Tâm lí học và Lịch sử. Không phải ngẫu nhiên mà sinh viên đều rất đề cao tất cả các ngành trên. Chương trình cấp chứng chỉ cho giáo viên cũng nhận được rất nhiều lời khen. Chương trình Tech Away/Study Away cho phép một nhóm 15 hoặc 30 sinh viên và hai thành viên của khoa dành 1 kì sống và làm việc tại một trường đại học ở nước ngoài. Những địa điểm này có thể là Ai Cập, Ghana, Tanzania và Việt Nam. Connecticut cũng tham gia vào Hiệp hội 12 trường Đại học trao đổi, đưa số lượng các chương trình học ở nước ngoài lên con số 40. Sinh viên có thể có cơ hội có một kì thực tập hè đáng nhớ, bởi tất cả những ai tham gia vào các buổi hội thảo sẽ được đảm bảo cấp cho một khoản chi tiêu khoảng $3,000 trong vòng 4 năm để chi trả phí nhà ở và các chi phí phát sinh khi làm việc thực tế.
Chỉ 11% sinh viên đại học Connecticut đến từ Connecticut và 51% tốt nghiệp từ các trường trung học phổ thông công lập. Các sinh viên người Mỹ gốc Phi và gốc Á, mỗi đối tượng chiếm 4%, còn các sinh viên nói tiếng Tây Ban Nha chiếm 5%. Những tân sinh viên phải tham dự một hội thảo về các vấn đề như chủng tộc, tầng lớp và giới tính. Những nỗ lực để tăng sự đa dạng sinh viên đã được nhà trường ủng hộ và do đó trường lấy hồ sơ cấp 3 (thay vì SAT) làm thước đo thành tích và tiềm năng trong quá trình tuyển sinh. Trường không có học bổng dựa trên thành tích hay thể thao.
Gần như tất cả sinh viên Connecticut đều sống trong kí túc, nơi được cho là phù hợp với tất cả mọi người. Các phòng kí túc là nhà của mọi sinh viên với mọi lứa tuổi và được quản lí bởi các sinh viên năm cuối – những người đăng kí làm quản gia. Bạn cùng phòng thường rất hợp nhau vì những tân sinh viên khi đến trường đã hoàn thành bản khảo sát dài 3 trang về sở thích cá nhân, một sinh viên năm hai nói. Đặc biệt trong 7 nhà chức năng có nhà Earth (xây dựng nhận thức về môi trường), nhà Abbey (nơi sinh viên có thể tự nấu ăn) và các nhà khác phục vụ cho các khía cạnh như môi trường yên tĩnh và học ngoại ngữ. “Thậm chí còn có hẳn một tuần để vinh danh nhà của bạn.” Nhà ăn của kí túc thường có những món ăn chính truyền thống cũng như các món ăn nhanh, rán, pizza, mì Ý, đồ ăn chay, sandwich, quầy salad và kem,” một sinh viên chuyên ngành Tâm lí học chia sẻ.
Vì Connecticut không có mô hình hội sinh viên nên hầu hết các hoạt động đều diễn ra xung quanh kí túc. Sinh viên có thể tham gia tình nguyện ở các trường địa phương, thủy cung, trung tâm cộng đồng và trung tâm hội phụ nữ. Một chiếc xe của đại học có thể giúp di chuyển từ địa điểm làm dễ dàng hơn. Khi sinh viên muốn đi đây đó, bãi biển Mystic và các thị trấn gần bờ khác chỉ cách 20 phút từ kí túc. Tàu đi đến thành phố Providence, bang Rhode Island và thành phố New York hoặc Boston, trong khi đó Vermont và một phần New York là địa điểm cắm trại, leo núi và trượt tuyết. Truyền thống của trường bao gồm thế vận hội trong kí túc vào tháng 10 Camelympics, nơi các phòng kí túc cạnh tranh với nhau trong hệ thống trò chơi marathon kéo dài 24 giờ, từ trò Scrabble đến trò chuyền cờ (Capture the Flag); và lễ hội mùa đông Festivus (“lễ hội cho tất cả chúng ta”) và Floralia, một lễ hội âm nhạc kéo dài cả ngày được tổ chức vào cuối tuần trước kì kiểm tra cuối kì mùa xuân và gần đây có sự tham gia của ban nhạc Dave Matthews.
Trong khuôn viên rất thân thiện, đại học Connecticut thúc đẩy các mối liên kết mật thiết giữa sinh viên và các khoa, đồng thời tự hào về khả năng thử thách lẫn tin tưởng các sinh viên cả trong và ngoài phạm vi lớp học.
Nguồn: Fiske Guide