“Tôi thật sự ngưỡng mộ những tấm gương có ước mơ và dám theo đuổi ước mơ đến cùng”. Tôi không nhớ đã đọc được câu này ở đâu nhưng tôi có cùng quan điểm với tác giả bởi lúc đó tôi chưa có ước mơ để theo đuổi. Sau này mọi việc có khác đi vì tôi bắt đầu mơ ước được đến một nơi xa xôi…như Mỹ.
Xin chào các bạn, tôi tên là Bùi Huy Hùng, học sinh lớp 12C trường THPT Chuyên Ngoại ngữ. Từ lúc đặt chân vào cấp 3, mục tiêu duy nhất của tôi chỉ là đỗ đại học và tận hưởng những năm tháng đáng nhớ của cấp 3. Chính vì vậy, không như nhiều bạn học sinh khác, tôi biết đến chuyện du học và xứ sở cờ hoa khá muộn: đầu năm lớp 11. Lúc đấy tôi bắt đầu lóc cóc lướt đủ mọi trang web tìm kiếm thông tin và bắt đầu đi học TOEFL ở Summit. Mãi đến kỳ II năm lớp 11 tôi mới biết phải học SAT và lại “nhấc mông” đến Summit tham gia lớp của thầy Myo. Cũng từ đây mà tôi biết đến lớp Chiến lược apply và Viết luận của chị Hoa, chị Linh và thầy Myo. Giấc mơ Mỹ bắt đầu hình thành rõ nét hơn từ đây…
Nhưng đời không như là “mơ”!
– Tôi thi TOEFL và SAT mấy lần mà điểm mãi chẳng lên, nản chí vô cùng. Ngồi trong lớp Apply tôi làm các anh chị lo sốt vó lên vì điểm số không khả quan. Trước khi nộp hồ sơ cho đợt ED tầm hơn 1 tháng, chị Hoa đã phải tổ chức một lớp bồi dưỡng cấp tốc cho tôi và nhiều bạn cùng cảnh ngộ để ôn lại TOEFL và đi thi. Kết quả là tôi phải thi TOEFL trước deadline nộp hồ sơ 1 tuần và thi SAT trước đấy 2 tuần (đều là những đợt thi vào tháng 11). Tôi lo lắng, bố mẹ lo lắng, các anh chị còn lo hơn…và may mắn “vừa phải” giúp tôi đủ điểm tối thiểu nhất có thể để tôi tiếp tục apply.
– Chuỗi ngày tháng viết luận thì vô cùng gian khổ và khắc nghiệt. Tôi thuộc loại học sinh bình thường, không có gì nổi bật để bàn đến, cuộc đời khá bình lặng nên không có nhiều chiêm nghiệm – nói tóm lại thì chẳng có cái gì đặc biệt để nhét vào hồ sơ hay bài luận cho các trường. Hàng tuần đến học lớp App, tôi và các bạn được yêu cầu viết các annecdotes ngắn và học những điều cơ bản nhất của việc viết personal statement. Khó nhất là chọn ra ý tưởng cho bài luận. Cứ mỗi lần nghĩ ra điều gì thì vui sướng vô cùng nhưng khi nhận feedback từ các anh chị thì mọi thứ lại trở về vạch xuất phát. Nhưng nhờ mô hình lớp học là các học sinh được chia ra thành các nhóm nhỏ để ngồi đọc và nhận xét bài luận của nhau, tôi đã tìm thấy 1 hình ảnh, khía cạnh thú vị của mình.
Tôi đã được đọc rất nhiều bản nháp bài luận của các bạn trong lớp, được nghe rất nhiều nhận xét của các anh chị về bài của mình kèm theo những lời gợi ý để phát triển câu chuyện. Vào những ngày cuối cùng của khoá học mùa thu, tôi đã có riêng cho mình một bài luận không thể lẫn với ai. Bây giờ nhắc lại có 2 kỉ niệm khó quên vô cùng: kỉ niệm đầu tiên là khi có bản nháp ý tưởng thứ 2, chị Linh đã cho ý tưởng yêu quý của tôi vào vào dĩ vãng; kỉ niệm thứ 2 là có một ý tưởng đã được tôi phát triển, đánh bóng, được chị Linh khen ngợi thì ngày hôm sau đã bị thầy Myo cho lên thớt và chém cho tơi tả, ngay cả các bạn xung quanh cũng thấy xót thương cho tôi. Và thế là tôi cứ tiếp tục nhận feedback của cả 3 anh chị một cách luân phiên và viết tiếp cho đến khi cả 3 người đều thấy hài lòng. Sau này tôi mới hiểu rằng, cách đánh giá của anh chị mô phỏng 1 hội đồng tuyển sinh, khi bạn viết được 1 bài luận mà làm số đông thành viên hội đồng tuyển sinh thích thú là bạn đã thành công.
Thầy Kuba cũng đã giúp tất cả học sinh lớp app xem xét lại bài một cách tỉ mỉ nhất. Ngay trước những ngày đầu tháng 11 tôi đã có 1 bài Personal Statement hoàn chỉnh cho đợt nộp EA. Các anh chị tiếp tục hướng dẫn tôi đánh bóng bài luận cho đến đợt nộp quan trọng nhất: ED.
– Chọn trường là một công việc tưởng chừng dễ nhưng không hề dễ. Có quá nhiều trường Đại học ở Mỹ nhưng chị Hoa đã giúp tôi giới hạn lại các trường phù hợp với hồ sơ. Các anh chị cũng khuyên tôi nên chọn thêm nhiều trường EA và chỉ đến đầu tháng 12 tôi đã có các trường an toàn để cầm chắc tấm vé đi Mỹ. Trường quan trọng nhất là trường ED thì các anh chị đã phải mất rất nhiều thời gian cùng cả lớp để chốt được trường phù hợp cho từng người. Tôi đã từng có ý định bỏ cuộc khi có quá nhiều người cùng quyết định apply ED vào 1 trường giống mình, nhưng chị Hoa đã động viên, khuyên nhủ tôi và đưa ra chiến lược chắc chắn hơn để tăng cơ hội được vào trường của tôi.
– Việc khai các hồ sơ, giấy tờ khiến tôi gặp rất nhiều rắc rối. Mặc dù các anh chị đã hướng dẫn cẩn thận nhưng tôi vẫn không nhớ hết được tất cả các phần trong hồ sơ tài chính lẫn common app. Thật may là trong lớp tôi đã quen thêm được rất nhiều bạn mới và chúng tôi cùng giúp đỡ nhau khai các loại hồ sơ, giấy tờ. Mỗi người biết một ít, góp sức lại chúng tôi đã có thể hoàn thành tất cả các loại hồ sơ sau những buổi chiều tự tụ tập tại Summit.
Thế nên đời mới không hề chua!
Ngay trước ngày thi học kỳ môn Toán, tôi đã nhận được email thông báo có kết quả của trường. Tôi ngồi chờ trường update thông tin vào từ lúc 2h sáng và mãi đến 3h, kết quả mới chính thức hiện lên website. Tôi vui sướng đến nỗi đã phá vỡ giấc ngủ của mọi người trong nhà! Dickinsonlà một ngôi trường mà tôi tha thiết được vào học: vị trí đẹp, chương trình học tốt, thứ hạng tương đối và hợp với tính cách con người tôi. Bao nhiêu công sức bấy lâu nay của tôi, đã tương xứng với kết quả mà tôi đạt được. Tôi cảm thấy biết ơn rất nhiều chị Hoa, chị Linh, thầy Myo, thầy Kuba và các thầy cô khác vì đã giúp cho cả lớp trong suốt những ngày gian khó. Các anh chị đã đưa tôi đến gần hơn với giấc mơ tưởng như xa vời – giấc mơ Mỹ.
Sau cả quãng đường không hề dài nhưng vô cùng đáng nhớ, tôi đã được nhiều hơn là mất: được quen biết bạn bè mới, được học cách làm việc, học tập nghiêm túc, được trải nghiệm những điều bổ ích và được chạm tay đến ước mơ. Summit như một ngôi nhà kỳ diệu đã đem đến cho tôi những điều tuyệt vời nhất cả về kiến thức, con người lẫn môi trường. Tôi tin rằng mỗi học viên như tôi, sau này dù có đi đến đâu cũng không bao giờ quên được Summit và những con người thân thuộc ở đây. Summit đã để lại một miền ký ức đẹp cho tôi cũng như tất cả các học viên khác: chặng đường dài khởi nguồn từ ước mơ, đam mê và Summit!