fbpx

Phạm Mỹ Liên – Connecticut College (#46 LAC)

Đối với mình, quá trình apply nộp hồ sơ đi du học chính là khoảng thời gian mình học được nhiều thứ nhất, từ cách suy nghĩ chín chắn hơn đến cách sắp xếp các công việc cho thật hiệu quả. Chính bố mẹ mình cũng nhận xét rằng chỉ qua một năm mà mình đã trưởng thành lên rất nhiều. Và phần lớn sự thay đổi này của mình là nhờ vào khoảng thời gian gắn bó với Summit, từ vài tháng trước khi apply đến khi được nhận vào trường (mình học Summit ngay từ khoá mùa xuân).

Trước khi apply…

Khi mới bắt đầu, suy nghĩ của mình còn trẻ con lắm, và việc tìm được ý tưởng còn khó nói gì đến viết luận. Bây giờ đọc lại mấy bài essay đầu tiên mình còn phải bật cười nắc nẻ vì đủ các loại ý tưởng ngây ngô, hỏi sao hồi đó các anh chị cứ cười như thế (mình vẫn còn nhớ nét mặt vô cùng khó tả của anh Myo khi đọc bài i-wanna-change-the-world của mình). Thời gian đầu, mình vẫn có thói quen e dè không muốn để các bạn đọc bài, nhưng vì yêu cầu là phải để tất cả mọi người cùng nhận xét bài của nhau, mình cũng dần dần thấy thoải mái khi được nghe ném đá từ nhiều phía và từ đó rút ra kinh nghiệm cho những lần sau. Khi mới bắt đầu viết bài personal statement, điều mình và các bạn hi vọng nhất chỉ đơn giản là không bị gạch hết ý tưởng, dù một ý nhỏ được giữ lại cũng là một điều xa xỉ rồi.

Ý tưởng, lại là ý tưởng. Hết lần này đến lần khác vẫn không được duyệt. Có một chuỗi những ngày vắt óc không nghĩ ra một cái gì và tốn hàng giờ đồng hồ ngồi trước cái máy tính mà viết được có vài dòng. Nhưng vẫn phải viết, vì đấy là cách duy nhất (để không phải nộp tiền phạt). Các anh chị cũng rất tốt và luôn tạo cảm hứng cho mình, luôn đặt ra các câu hỏi để gợi mở những ý tưởng mới. Mỗi lần đi từ Summit về nhà là mình lại có thêm những suy nghĩ khác về bài luận và bắt đầu biết cách kết nối các chi tiết tưởng như không liên quan lại với nhau. Và cái ngày mà mình được chị Hoa duyệt cho ý tưởng, ôi sướng không thể tả! Đến lúc đó, quả thật mình đã biết cách viết rõ ràng hơn nhiều, không có sự bay bướm văn hoa nhưng khó hiểu như trước nữa.

Về hoạt động, phải nói là trước khi học Summit hồ sơ của mình không có gì nổi bật mấy. Mà lúc đó mình cứ nghĩ phải như đứa này đứa kia tham gia hàng chục sự kiện và tình nguyện nọ kia mới tính là hoạt động. Nhưng khi được các anh chị nhận xét và đưa lời khuyên về điểm mạnh của mình, mình bắt đầu biết cách làm nổi bật bản thân hơn, bởi dù sao mỗi người đều có những nét đặc biệt riêng. Và mình cũng hiểu ra rằng, “hoạt động ngoại khoá” theo nghĩa đen mang ý nghĩa rất rộng, vẽ tranh, viết blog, chơi đàn, trồng cây, tự học một thứ gì đó cũng là hoạt động ngoại khoá, làm gì cũng được miễn là thể hiện được đúng con người mình. Qua những lần nói chuyện với các anh chị, mình hiểu hơn về điểm mạnh điểm yếu của bản thân và bắt đầu biết cách hoàn thiện hồ sơ của mình.

Khi apply…

Đến giai đoạn nước rút, khi nhiều đứa bạn mình quen mới bắt đầu chuẩn bị hồ sơ thì mình đã xong kha khá những phần cơ bản nhất, lúc đó mới thấy thật may mắn. Tiếp tục sang bước tiếp theo, cũng khó khăn không kém: xin thư giới thiệu và điền giấy tờ tài chính. Lần đầu tiên phải điền một đống giấy tờ lằng nhằng phức tạp, nhưng cũng nhờ có các anh chị giúp đỡ, mình cũng hoàn thành được mọi thứ một cách suôn sẻ. Mình vẫn nhớ những ngày các anh chị thúc giục bọn mình hoàn thành thứ này thứ kia, nhắc bọn mình tự đặt ra deadline cho bản thân và phải thực hiện đúng kế hoạch mọi thứ. Qua những lần đó, dần dần mình cũng có trách nhiệm với bản thân và tự giác hoàn thành những việc cần làm.

Các anh chị thì lúc nào cũng quan tâm đến từng chi tiết nhỏ nhất cho từng đứa bọn mình, dù rằng lớp rất đông. Mình vẫn luôn nhớ chị Linh còn soi từng dòng cái resume của mình để chỉnh sửa cách trình bày cho đẹp nhất, hợp lí nhất đến khi hoàn hảo thì thôi. Chị Hoa thì thường xuyên nhắc nhở và hỏi han tiến độ của mọi người, và lúc nào cũng động viên bọn mình cố gắng qua khoảng thời gian này, rồi còn giúp mình chỉnh sửa thư viết sang cho trường. Còn anh Myo thì lần nào mình cũng có thể tin tưởng sẽ nhận được bài đúng hạn và rất hoàn chỉnh. Mình cũng được thầy Kuba, cô Jasmin và các thầy cô khác sửa bài cho nữa, những người rất kiên trì nhẫn nại và thường có những góp ý rất hữu ích cho mình.

Tóm lại là…

Cái hôm nhận được kết quả ED1, dù đang ở lớp nhưng mình vẫn phải mượn 3G của bạn để ngay lập tức báo tin và cảm ơn các anh chị. Bây giờ nhìn lại mới thấy bản thân mình đã  trưởng thành lên như thế nào: tự tin vào bản thân hơn, có trách nhiệm hơn, suy nghĩ thực tế hơn và biết cách tự làm nhiều thứ. Summit không chỉ giúp mình apply mà còn dạy mình những điều vô cùng hữu ích trong cuộc sống sắp tới ở Mỹ và tương lai sau này – những điều còn quan trọng hơn viết một bài luận hay sửa một cái resume. Hơn thế nữa, Summit đã giúp mình quen được những con người rất tuyệt vời, đã mang lại cho mình khoảng thời gian vui vẻ trong những thời khắc quyết liệt nhất. Mình của ngày hôm nay thật sự phải cảm ơn Summit rất nhiều!