fbpx

Nghiêm Văn Khánh – Connecticut College (#46 LAC)

Ngay trước kì thi học kì I căng thẳng, mình nhận được kết quả ED1 của Connecticut College. Dù đã chuẩn bị tinh thần nhận thư từ cả tuần trước (khi trường gửi email Results…forthcoming), nhưng khoảnh khắc mở thư trộm trong giờ học, trên chiếc smartphone 3G xin xỏ của đứa bạn vẫn làm mình run lẩy bẩy. Sau một hồi làm thủ tục login loằng ngoằng và niệm chú cho mạng đỡ lag, admission portal update cuối cùng cũng hiện ra. “Congratulations and a very warm welcome to our College”. Đỗ thật rồi!!! Kết quả TOEFL 113, SAT 2200, Học bổng 1 trường top đầu của Mỹ như 1 giấc mơ thành hiện thực với 1 học sinh ko học trường chuyên và có xuất điểm tiếng Anh rất thấp như mình! Tất cả là nhờ có phương pháp hiệu quả và hỗ trợ tận tâm của thầy cô Summit!

Sau khi nhận kết quả với mình là những ngày hoài niệm. Mình đọc lại những bài viết đầu tiên của mình. Quá trình viết luận và apply chính là quá trình trả lời câu hỏi: “Bản thân tôi là ai?”. Không có gì thể hiện hành trình đó chân thực hơn những draft essay. Khi bắt đầu đặt bút viết essay, mình viết câu chuyện mà mình cho rằng nhà tuyển sinh muốn nghe. Đó là câu chuyện được lý tưởng hóa về một cậu học sinh với khát vọng làm thay đổi thế giới. Sau khi ý tưởng đầu tiên bị reject thẳng thừng, mình bắt đầu viết hoạt động ngoại khóa, rồi mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn khoe mẽ những gì mình đã làm cho người khác. Các thầy cô hẳn đã phải khổ sở rất nhiều khi phải đọc những bài essay shitty như thế.

Bước ngoặt xảy đến với mình khi mình quyết định viết về những kí ức tối tăm nhất của bản thân, bộc bạch những kí ức ấy qua một sự kiện có thật xảy ra trong thời gian hoạt động ngoại khóa hè, cụ thể là trong Dự án Bồ Công Anh của chị Thúy Ngân Jasmine, alumnae của Summit đang học ở Macalester. Sau khi được chị Hoa giới thiệu vào dự án, một tháng làm việc cùng các anh chị trong team Delio (chủ yếu là alumni Summit), mình đã học được rất nhiều điều. Mình viết bài essay như lời chia sẻ sâu kín nhất với một người bạn tưởng tượng. Tất cả mọi mảnh ghép riêng lẻ bỗng tạo thành một bức chân dung hoàn chính và chân thật. Mình hít một hơi thật sâu rồi gửi cho Myo.

Hai ngày trước deadline, Myo gửi cho mình feedback của thầy. Đọc xong mình chỉ muốn đứng dậy và vỗ tay thật to để cảm ơn Myo. Mình dành cả buồi chiều để chăm chút những chi tiết cuối cùng cho bài luận mình rồi gửi hồ sơ.

Nhớ lại những buổi học cùng thầy Myo, chị Linh, chị Trang Lucie, anh Minh, thầy Kuba và cô Kelsey, các thầy cô không chỉ dạy mình cách viết bài luận sao cho hay, mà còn dạy mình tìm hiểu những giá trị của bản thân. Chị Hoa thì chèo lái hướng dẫn mình từ chọn trường, kê khai tài chính và đủ thứ khác. Chị cũng thường xuyên la hò thúc giục học ôn thi chuẩn hóa và nộp bài đầy đủ nữa. Có những lúc mình căng thẳng và “nản” vô cùng, nhưng cuối cùng thì mọi thứ cũng rất đáng giá. Giờ mình đang thảnh thơi ngồi uống trà và ăn bánh bích qui, giữa thời thế xô bồ hỗn loạn của các bạn cùng chăng lứa đang ngày đêm ôn thi Đại học.  

Mình phải cảm ơn Summit rất nhiều. Tại Summit, mình đã trở thành một học sinh tốt hơn, một con người hoàn thiện hơn. Và cũng nhờ có Summit, mình mới gặp được team Delio (với thành viên là alumni của Summit), đã trở thành nguồn trợ giúp và động viên mạnh mẽ nhất của mình để vượt qua application. Mình thật sự biết ơn Summit và tin rằng nhiều bạn như mình sẽ đạt được giấc mơ du học với sự trợ giúp của Summit.