fbpx

Nguyễn Mai Phương – Bryn Mawr College (#27 LAC)

Mình là Nguyễn Mai Phương – học sinh lớp 12M trường THPT Chuyên Ngoại Ngữ. Mình học “trọn bộ” cả TOEFL, SAT ở Summit và rất may mắn là thi lần đầu tiên được luôn 2240 SAT và TOEFL 108. Sau khi tham gia khóa tư vấn 1 năm SEMU – College Admission Essays & Application Strategies mình may mắn hoàn thành sớm quá trình apply và trúng tuyển ED vào Bryn Mawr College – top 30 Liberal Arts College của Mỹ, ngôi trường mà mình đã mong muốn từ lâu với mức học bổng 213,000 USD/4 năm.

Tuyệt vời hơn cả 2 bạn được nhận ED1 Bryn Mawr năm nay là học sinh Summit, bạn Phúc và mình đã trải qua 1 năm học ở Summit với nhau nên thân như chị em! Gần 20 bạn cùng lớp của mình cũng đã “vượt vũ môn” thành công đợt ED1. Nhìn lại cả quá trình apply đầy vất vả, mình cảm thấy thật may mắn khi đã được các thầy cô từ Summit sát cánh định hướng chiến lược hành động, cải thiện profile, sát sao trong từng chi tiết của bộ hồ sơ, đặc biệt là các bài luận – phần mà mình cũng như hầu hết các thí sinh khác đều gặp khó khăn.

Còn nhớ mới ngày nào mình còn vô cùng mù mờ và hoang mang về bài luận cũng như việc apply trong buổi học đầu tiên của khóa mùa xuân tháng 3/2013. Nhưng có sự hỗ trợ của thầy Myo, chị Hoa và chị Linh mình thấy yên tâm hơn, do các anh chị Chuyên Ngữ khóa trước học Summit đều thành công và gửi gắm mình cho Summit. Chị Hoa đã lên kế hoạch hành động cho bọn mình một năm, phân tích cho chúng mình điểm mạnh yếu từng đứa và lên chiến lược cho mình. Dù năm cuối bận rộn thi cử, theo cố vấn của chị Hoa, mình cũng đã add thêm được khá khá vào bản thành tích, để cái resume bớt trống trải nhạt nhòa! Mình cũng đã học được thói quen làm việc khoa học, có kế hoạch, tư duy chiến lược hơn.

Viết luận tiếng Anh là cả ác mộng với mỗi thí sinh. Áp lực phải truyền tải được cả tính cách, con người của mình vào vỏn vẹn 650 từ để gây ấn tượng với ban tuyển sinh thực sự đã khiến mình vô cùng lo lắng. Từ trước đến nay, những đề văn sáng tạo rất xa lạ với mình vì cách viết này không được dạy trên trường lớp. Nhưng các thầy cô đã dần dần giúp mình xây dựng những ý tưởng tốt thông qua các buổi nói chuyện thân tình, giúp mình hiểu và khai thác thế mạnh lớn nhất của mình làm chủ đề bài luận. Sau hơn 2 tháng của khóa mùa xuân, mình đã bước đầu viết những đoạn văn ngắn về bản thân cũng như đi qua 4 ý tưởng cho bài luận chính.

Trước mỗi buổi học, mình dành hàng tiếng đồng hồ ngồi trước màn hình máy tính đôi khi chỉ là ngồi yên và suy nghĩ, có những đêm phải thức đến 4h sáng suy nghĩ và viết bài để sáng hôm sau có bài mang đến lớp thảo luận với thầy cô. Và cuối cùng sau 11 lần bị từ chối ý tưởng , từ những chuyện “hâm hâm” như mình thích nấu ăn vì hồi xưa mẹ kể chuyện cổ tích hay có đồ ăn ngon đến những thứ “xa vời, thiếu thực tiễn” như nạn đói trên thế giới, mình đã tìm được một ý tưởng bài luận của riêng mình và thực sự về con người mình.Yayyyy!!!

Vậy nhưng để nghĩ ra ý tưởng khó một, thì diễn đạt chúng trong một giới hạn từ bằng tiếng Anh thì khó mười. Nhờ những buổi học nhóm nhỏ cùng với thầy Myo, chị Hoa, chị Linh và các bạn, mình dần hình thành được một cách nhìn khách quan và toàn diện hơn với bài luận, biết chỗ nào là thiếu logic, chỗ nào diễn đạt vụng về thiếu tự nhiên. Sau khi chọn được chủ đề chính, mình lại loay hoay chọn lọc các chi tiết, sắp xếp các thông tin sao cho hợp lí rồi lại thay đổi liên tục ý nghĩa câu chuyện.

Mình sẽ không thể nào quên những buổi gặp riêng với thầy Myo hàng 2-3 tiếng đồng hồ thầy kiên nhẫn ngồi nghe mình kể những câu chuyện rời rạc, đặt câu hỏi gợi mở rồi từ đó giúp mình lắp ráp các chi tiết thành một bức tranh hoàn chỉnh. Sau khi chốt về mặt thông tin, mình lại vật lộn với việc thu gọn cho đúng giới hạn từ, rồi việc dùng từ ngữ,câu cú cho không rườm rà, vãn hiệu quả và lại tự nhiên. Vậy là sau 9 bản nháp của ý tưởng thứ 12, bàn luận hoàn chỉnh của mình đã được ra lò!! Mặc dù quãng thời gian từ tháng 3 cho đến tháng 10 là một thời gian dài cho một bài luận, mình vẫn cảm thấy rất hài lòng vì đã đầu tư đầy đủ thời gian, suy nghĩ và sức lực cho nó – một phần rất quan trọng giúp mình thể hiện cái tôi ngoài những con số trong bộ hồ sơ. Mình tin rằng bài luận chính của mình đã giúp phần không nhỏ khiến mình được nhận, do về mặt điểm số, điểm của mình cũng chỉ ở tầm trung và các thí sinh apply cùng ở Bryn Mawr với mình còn có điểm cao, giải thưởng đầy mình hơn!

Có kinh nghiệm dài hơi với bài luận chính, mình chuyển sang viết các bài luận phụ có phần nhẹ nhàng hơn các bạn học muộn hơn, nhưng bài viết chưa sắc sảo. Bài luận phụ thì có độ dài rất ngắn và mình cũng chỉ biết trường qua website nhưng vẫn phải bày tỏ tình cảm nhiệt tình! Thật may, chị Hoa đã nhìn ra vấn đề rất nhanh, ngoài cố vấn riêng cho từng đứa cũng triệu tập khẩn cấp 1 buổi seminar giúp chúng mình phân tích sâu hơn về cách xử lí các bài luận phụ, làm thế nào để cho trường thấy mình là một ứng viên thích hợp mà họ đang tìm kiếm. Với bài giảng vô cùng bổ ích của thầy Kuba, một contest nho nhỏ để thực hành, mình và các bạn đã cảm thấy tự tin và sẵn sang giải quyết hầu hết các bài luận phụ bằng cách kết nối bản thân với những đặc điểm của trường.

Giờ đây quá trình apply đã kết thúc. Mình một phần vô cùng nhẹ nhõm vì giờ đây đã không còn phải giữ nỗi lo canh cánh về những bài luận, nhưng một phần cũng vô cùng nhớ những thứ đấy đã gắn bó với mình suốt 9 tháng qua. Quá trình ấy chắc sẽ còn kéo dài và vất vả hơn nhiều nữa nếu mình không có cơ hội được chị Hoa, anh Myo,chị Linh, thầy Kuba, cô Jasmin, thầy Micha và toàn bộ staff của Summit giúp đỡ. Mình không chỉ nhận được hỗ trợ trực tiếp cho việc apply, mà hơn hết còn là sự quan tâm vô cùng đáng yêu đến từ những post facebook động viên nửa đêm của chị Hoa, là kẹo chocolate từ đảo Jeju được Myo mời ăn, là nụ cười hiền dịu của chị Linh sau khi bị chê tơi tả, chính là tình cảm vô cùng đáng quý từ những người mình vừa coi là thầy vừa coi là những người bạn lớn. Khoảng thời gian apply vừa rồi sẽ là khoảng thời gian mà mình sẽ nhớ mãi và trân trọng vì đã học được và nhận được rất nhiều ở đây – gia đình Semu!