Lê Minh Phượng, 12A1 Ams, Summit Scholar, học bổng $206,400/ 4 năm ĐH Colby (#18 LAC)
Có lớp học nào mà xen giữa các giờ cày cuốc miệt mài là những giờ break náo nhiệt, lúc nào cũng có pizza, kem, kẹo sugus, coke và những câu chuyện rôm rả không phân biệt khoảng cách thày trò?
Có thầy giáo nào 3h sáng vẫn nhiệt tình feedback cho lũ trò lười gửi bài ngay đêm deadline?
Có đi học ở đâu mà thay vì cúi gằm mặt vào quyển vở ghi chép lại được tranh luận sôi nổi với cả thầy lẫn bạn?
Đến Summit ý!
Hơn 1 năm gắn bó với lớp College App, mình thực sự thấy rằng nộp hồ sơ du học không đơn giản như mình tưởng. Khi bắt tay vào làm mình mới thấm thía rằng khối lượng công việc quá lớn, mà từng khâu, từng bước, nếu không có kinh nghiệm và chỉ bảo của anh chị mà tự mày mò thì sẽ mất thời gian hơn rất nhiều. Từ việc lục lọi trí nhớ xem có gì hay ho trong 18 năm đeo kính cắp sách đến trường để xây dựng profile bản thân, research các loại cẩm nang du học, khai quật các admissions blog đến tìm kiếm ý tưởng đắt giá rồi viết lách sao cho thuyết phục để gây ấn tượng với hội đồng Adcom. Từ những kỹ năng lớn như khả năng tìm kiếm thông tin về trường, phân tích, đánh giá vô số bài luận của các bạn cùng lớp (và của chính mình), hay sắp xếp, quản lý thời gian cho đến những kỹ năng nhỏ như Word, Excel, Gmail. Học tập ở Summit, mình có cảm giác tinh thần trách nhiệm của mình lớn hơn hẳn, cách làm việc cũng chuyên nghiệp hơn nhiều.
Điều mình thích nhất ở lớp App là các anh chị luôn lắng nghe, đào xới các ý tưởng gần như điên rồ nhất của mình để tìm ra các nét thú vị, ấn tượng, giúp mình xây dựng ý tưởng bài luận hay hơn rất nhiều. Có nhiều điều mình không để ý, nhưng sau khi trả lời các câu hỏi rất sắc sảo của anh chị, mình chợt nhận ra các ý tưởng mạch lạc hơn rất nhiều.
Đến Summit không chỉ là đi học, mà còn là đến một nơi mà lúc nào cũng có a bunch of things to learn and a bunch of cool people to hang out with. Rất nhiều anh chị cựu học sinh từ các trường top vẫn hay lui tới Summit trong các kỳ nghỉ nên mình có nhiều cơ hội nói chuyện và học hỏi từ anh chị. Có khi chỉ là chuyện một anh được vào trường nhưng trường quên không assess học bổng hay chuyện một chị giải Đồng Sinh Quốc tế phải đương đầu với mổ một con nhện như thế nào thôi nhg cũng đã rút dc bao nhiêu bài học, chẳng hạn phải contact với trường thường xuyên hay khai thác một vấn đề từ nhiều khía cạnh thay vì một lối mòn. Ở Summit, không còn là chuyện lạ nếu mình có run into 1 anh chị đang học Princeton, Yale, Harvard, Dartmouth, Wellesley về nghỉ hè, hay các alumni từ Wesleyan, Bates,…đến chia sẻ kinh nghiệm. Điều này làm mình thực sự hào hứng vì có cảm giác như mình thực sự thuộc về cộng đồng các du học sinh giỏi giang này.
Học ở Summit, mình còn có những người bạn sát cánh với mình trong những thời gian khó khăn nhất, điều mình nghĩ khó có được ở những trung tâm khác. Do năm nay điều kiện tài chính eo hẹp mà nhà mình chỉ đóng đc 8.000/ năm so với 20.000- thậm chí đóng full như các bạn khác, mình đã phải trải qua 2 lần deferred, và nhiều trường nhận nhưng không đủ aid, dù vậy, các anh chị vẫn rất bền bỉ tiếp tục vạch chiến lược cho mình để “Chiến đấu đến hơi thở cuối cùng”. Các anh chị còn giúp mình rất nhiều trong việc viết thư negotiate với trường kể cả khi quỹ học bổng của trường đã không còn nhiều. Cuối cùng, trời không phụ lòng người, mình đã được nhận vào Colby College với mức financial aid khá thoải mái, cất đi được gánh nặng và áp lực đè nặng suốt mùa apply.
Đến Summit ý, thực sự là một may mắn với mình. Ngắn gọn thì điều may mắn ấy chính là “Happiness is having a large, loving, caring, close-knit family in another city.”(George Burns). Gia đình ấy đã luôn ủng hộ, ”hò hét và xua đuổi” con ma lười biếng loanh quanh bên mình, giúp mình đi tìm đi tìm cái gì mình thực sự thích, và dũng cảm theo đuổi, cố gắng hết sức mình vì nó.
Xin gửi lời đến tất cả thành viên của gia đình Summit: em cám ơn chị Hoa, chị Linh, anh Myo, SummitSEMU and staff vì đã không chỉ là lớp học mà còn là gia đình của em.
Và tất cả các would-be members của Summit: Hãy đến Summit ý!